Đầu tiên, ta cần tìm hiểu gần đúng WKB (Wentzel–Kramers–Brillouin) là gì? Phương trình Schrödinger −ℏ22md2ψdx2+V(x)ψ=Eψd2ψdx2=−2m[E−V(x)]ℏ2ψ Gọi p(x)≡√2m[E−V(x)] là động lượng (cổ điển) của một hạt có năng lượng E trong thế năng V(x). Phương trình Schrödinger trở thành d2ψdx2=−p2ℏ2ψ Giả sử E>V(x) (vùng cổ điển) khi đó p(x) thực. Hạt bị nhốt trong hố thế. Một cách tổng quát, ψ là hàm phức và ta có thể biểu diễn nó dưới dạng biên độ A(x) và pha ϕ(x) ψ(x)=A(x)eiϕ(x) Thay vào phương trình Schrödinger A″ Ta tách làm 2 phương trình cho phần thực và ảo \begin{align} ...